Hơn một tuần nay, đọc báo thấy có tin khá “giật gân” là : “Tiến sĩ” Nguyễn Ngọc Ân, GĐ Sở VH-TT-DL tỉnh Phú Thọ có học vị tiến sĩ một ĐH ở Mỹ với luận án “Vấn đề di sản văn hoá với việc phát triển kinh tế du lịch tỉnh Phú Thọ“.
Điểm đặc biệt là vị GĐ này “mù tịt“ tiếng Anh và “chưa qua Mỹ” học !!!!
Tìm trên mạng thấy một số thông tin về vị Tiến sĩ và cái trường Đại học “dỏm” này…
Trần Bá Thoại
“Tiến sĩ“, GĐ. NGUYỄN NGỌC ÂN
TIẾN SĨ DỔM TỪ TRƯỜNG GIẢ
Nguyễn văn Tuấn |
Một bạn đọc gửi mail cho tôi hỏi về bài “Làm tiến sĩ ở Mỹ nhưng không biết tiếng Anh”. Thật ra, đâu phải ai học xong tiến sĩ ở Anh hay Mĩ đều thạo tiếng Anh cả (không tính đến những người tự cho rằng họ rành tiếng Anh!); có nhiều người dù đã mang hàm giáo sư mà vẫn còn chưa thạo tiếng Anh. Do đó, đâu có gì ngạc nhiên với cái tít trên. Thoạt đầu đọc tựa đề thì cũng chẳng lấy gì ngạc nhiên, nhưng đọc bài báo thì tôi nghĩ đây là một trường hợp mua bán bằng cấp mà thôi, chứ chẳng phải tiến sĩ gì cả.“Em chao Thay,Em gui Thay thong tin: Làm tiến sĩ ở Mỹ nhưng không biết tiếng Anh! http://vietnamnet.vn/giaoduc/201006/Lam-tien-si-o-My-nhung-khong-biet-tieng-Anh-916513/ Mot tinh nho be nhu Phu Tho ma co den 10 nguoi la tien si nhu vay (Thuong la can bo cap Tinh day thay a). Em, NHN” Bài báo mà bạn đọc giới thiệu viết về một quan chức ngành văn hóa thuộc tỉnh Phú Thọ có bằng tiến sĩ về kinh tế quản trị kinh doanh (tên dài quá!) từ trường “Đại học Nam Thái Bình Dương của Hoa Kỳ”. Vậy trường này ở đâu và đào tạo ra sao? Không khó gì để thấy rằng “trường Đại học Nam Thái Bình Dương” mà vị quan chức đó không phải là một đại học, mà chỉ là một cơ sở thương mại, buôn bán bằng cấp cho những ai có nhu cầu. Trường này có tên là Southern Pacific University (tên pháp lí là Southern Pacific University, Inc, a Hawaii corporation), thậm chí có hẳn một website hoành tráng nữa. “Trường” này tuy nói là đặt ở Hawaii, nhưng gốc gác ở … Malaysia. Theo tài liệu của Bộ Thương mại và Tiêu thụ vụ (Department of Commerce and Consumer Affairs) thì “trường” đã bị giải thể từ ngày 28/10/2003 (nguyên văn: “Although incorporated in Hawaii, SPU was based in Malaysia. SPU’s Hawaii corporation was dissolved on October 28, 2003.”) Cần nói thêm rằng Malaysia và Phi châu là xứ sở của rất nhiều cơ sở chuyên lường gạt người trên mạng, cũng giống như Việt Nam là nơi phát tán thư rác và quảng cáo vớ vẩn nhiều vào hàng nhất nhì thế giới. Bằng cấp của trường Southern Pacific University không được Mĩ công nhận. Có thể xem danh sách các trường dỏm này ở đây. Trường này thậm chí còn được liệt kê vào danh sách scam, tức là những nơi chuyên lừa gạt người nhẹ dạ để lấy tiền bằng cách bán bằng cấp dỏm. Tuy nhiên, cần phải phân biệt “trường” dỏm này với trường thật ở Fiji. Đại học Nam Thái Bình Dương, với tên chính thức là “The University of South Pacific” của Fiji (một quốc đảo gần Úc) là trường thật, nhưng hình như họ không có chương trình đào tạo cấp tiến sĩ. Nói tóm lại, tôi nghĩ vị quan chức này đã bị lừa gạt và chắc tốn nhiều tiền để có cái giấy tiến sĩ đó. Mà cũng chưa hẳn bị lường gạt hay họ lại lợi dụng sự kém hiểu biết của nhau để lừa gạt lẫn nhau! Tờ giấy gọi là tiến sĩ đó chỉ là chứng từ của một sự lường gạt, chứ không phải là một học vị gì cả. Vấn đề này đã được nêu lên khá lâu, vậy mà vẫn có người bị (hay muốn bị) lường gạt. Đó chỉ là một quan chức, nhưng theo như thư của bạn đọc trên đây thì có hàng chục quan chức khác cũng nằm trong tình cảnh bị lừa. Trong tình trạng vàng thau lẫn lộn như hiện nay ở Việt Nam, những danh xưng tiến sĩ hay giáo sư, nhất là trong giới quan chức, càng ngày càng trở thành chuyện tiếu lâm dân gian. Đúng là một quốc nạn. |
……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………..
“TÔI LÀM TIẾN SĨ TỐN 17.000 USD!”
Hữu Lực -Hà Tuấn
Trao đổi với phóng viên Sài Gòn Tiếp Thị online chiều qua 17.6, giám đốc sở Văn hóa – thông tin và du lịch tỉnh Phú Thọ Nguyễn Ngọc Ân (nhân vật đã được đề cập trong bài “Làm tiến sĩ tại Mỹ nhưng không biết tiếng Anh” khẳng định: “Tôi có học tại trường đại học Nam Thái Bình Dương (Southern Pacific University) tại Hoa Kỳ. Trường này toạ lạc tại thành phố New York!”.
Tuy nhiên, khi chúng tôi đề nghị muốn xem tấm bằng tiến sĩ của ông thì ông Ân nói “để dịp khác”.
Theo thông tin của một đồng nghiệp được đăng tải trên một tờ báo mạng, chúng tôi dễ dàng tìm được trường đại học Nam Thái Bình Dương (Southern Pacific University) mà ông Ân “tu nghiệp”. Theo đó, trường đại học Southern Pacific University nằm trong danh sách 50 trường đại học bị chính quyền bang Hawaii khởi tố, thua kiện và bị đóng cửa. Trường Southern Pacific University đã bị giải thể từ ngày 28.10.2003 theo phán quyết của tòa án Hawaii. Bằng cấp của trường Southern Pacific University không được Mỹ công nhận.
Còn trường đại học Nam Thái Bình Dương với tên chính thức là “The University of South Pacific” của Fiji, một quốc đảo gần Úc, mới là trường thật. Chúng tôi trao đổi với ông Ân về điều này và hỏi ông học ở Fiji hay Mỹ, ông Ân nói: “Có thể chỗ tôi học ở New York chỉ là phân viện của trường Southern Pacific University!”.
Thưa ông, ông có thể cho biết chi phí học để lấy bằng tiến sĩ của trường Southern Pacific University hết bao nhiêu?
Chắc cũng tốn hơn chục ngàn USD gì đấy!
Ông có thể nói rõ hơn?
17.000 USD!
Thưa ông, đó là kinh phí của tỉnh Phú Thọ hỗ trợ ông đi đào tạo tiến sĩ?
Không, đó là tiền cá nhân, còn tiền kinh phí hỗ trợ của tỉnh thì tôi chưa lấy, mặc dù tỉnh đã có quyết định rồi!
Khóa học cùng ông có bao nhiêu người Việt Nam học cùng ông, ở Phú Thọ có ai học cùng ông không?
Khoảng chín, mười người gì đó, họ đều ở Hà Nội, Thái Nguyên; còn ở Phú Thọ không có ai.
Ông có thể cho chúng tôi xem giáo trình, đĩa CD của trường phát cho ông để ông tự học?
Như tôi đã nói, tôi học trường này là theo kiểu đào tạo từ xa, nên tôi học qua mạng, nộp trả bài cũng qua mạng.
Vậy ông có thể cung cấp cho chúng tôi trang web của trường đại học của ông không?
Không, tôi không nhớ.
Cảm ơn ông!