Trang chủ » Chưa phân loại » THƯ GIÃN CUỐI TUẦN

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN

  QUÀ TẶNG NGÀY 8 THÁNG 3 : TRANG ĐIỂM BỤNG BẦU

VIDEO CLIP NHỮNG BÔNG HOA NHỎ TẶNG QUÝ PHỤ NỮ

 Những_bông_hoa_nhỏ.pps

 VỢ LÀ CHI ?

 Vợ là quả ớt chín cây,

Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.

Vợ là một đoá hoa hồng.

Vợ là “sư tử Hà Đông” trong nhà.

Vợ là nắng gắt mưa sa.

Vợ là giông tố phong ba bão bùng.

 Nhiều người nhờ Vợ lên Ông,

Nhiều người vì Vợ mất không cơ đồ.

Vợ là tập sách, vần thơ.

Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy.

Vợ là một chất men say.

Là nước hoa xịn ngất ngây cõi lòng.

Vợ là một áng mây hồng.

Đệ nhất hoa hậu để chồng mê say.

Vợ là khối óc bàn tay.

Cũng là bác sĩ tháng ngày chăm ta.

Vợ là nụ, vợ là hoa.

Vợ là chồi biếc, vợ là mùa xuân.

Vợ là tín dụng nhân dân.

 Kiêm luôn kế toán giải ngân trong nhà.

Vợ là biển rộng bao la.

Cánh đồng, hương lúa đậm đà tình quê.

Vợ là gió mát trưa hè.

Cũng là hơi ấm tối về đêm đông.

 Vợ là chỗ dựa cho chồng.

Nhiều ông chê vợ đồ “không thá gì”!

Khoan khoan hãy nghĩ lại đi.

Vợ quan trọng lắm, không gì hơn đâu.

Việc nhà công vợ đứng đầu.

Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.

Vợ là máy giặt của nhà.

 Cũng là cát-sét, cũng là ti-vi.

 Nhiều đêm vợ hát chồng ghi.

Lời ru lại vọng, lại trì trong ta.

Vợ là làn điệu dân ca.

Vợ là bà chủ, cũng là nhân viên.

Vợ là cái máy đếm tiền.

Vợ là “nội lực” làm nên cơ đồ.

Vợ là thủ quỹ, thủ kho.

Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.

 Vợ là vũ trụ bao la.

Chứa nhiều bí ẩn mà ta chưa tường.

Khi nào giận, lúc nào thương.

Sớm mưa, chiều nắng, ai lường được đâu.

Vợ là một khúc sông sâu.

Vợ như là cả một bầu trời xanh.

Vợ là khúc nhạc tâm tình.

Vợ là cây trúc bên đình làm duyên.

Vợ là cô Tấm thảo hiền.

Cũng là cô Cám hám tiền ham chơi.

Vợ là con Phật, cháu Trời,

Rẽ mây rơi xuống yêu người trần gian,

Lời nhắn mấy đức quân lang.

Có chồng có vợ, trẻ măng không già.

Vợ là cơm nguội trong nhà.

 Nhưng là đặc sản của “cha” láng giềng.

       

  LÝ DO ĐÀN ÔNG THÍCH PHỞ

* Nếu xét về “thành phần cấu tạo” thì cơm và phở rất giống nhau

            Đều được làm chủ yếu từ… gạo tẻ.

           Phở có thịt, có hành thì cơm có cũng có, đã vậy cơm hay hơn vì không bao giờ bị trộn… hàn the. Cơm cũng rẻ hơn và…. no lâu hơn.

* Theo dân gian thì vợ là cơm, bồ là phở.

           Nếu xét theo khoa học thì cách gọi đó chẳng xúc phạm ai cả vì hai “món” này đều có giá trị độc lập, chả cái nào cao hơn cái nào.

         Nhưng rõ ràng phở luôn tượng trưng cho sự bay bướm. Ưu thế của phở so với cơm quá rõ ràng trong tình ái, mặc dù nhiều lúc “phở” xấu hoặc già hơn “cơm”.

 * Một số lý do đàn ông thích phở nhưng vẫn không bỏ được cơm:

     – Ðàn ông thèm “phở” vì ít được ăn phở. Muốn ăn phở, nhất là phở đặc biệt, thì phải có tiền, có xe, trong khi cơm ngày nào cũng được ăn, phải ăn và lại được ăn miễn phí.

    – Ðàn ông vì ăn cơm ở nhà trong không khí quen thuộc, ấm áp đến mức nhàm chán, còn dùng phở thường ở xa nhà, trang trí lạ mắt, đôi khi đẹp mắt và có cả âm nhạc….

   – Khi đã no, thì rất khó ăn thêm cơm. Còn phở, có thể ăn ráng thêm đôi tí…không sao.

   – Ăn phở xong có thể đứng dậy đi ngay hoặc ngồi, nằm một chút. Còn ăn cơm xong nhiều khả năng phải lo thu dọn và rửa bát đĩa.

   – “Phở” không quán nào giống quán nào, thậm chí không tô nào giống tô nào. Còn cơm bao nhiêu năm vẫn thế, chỉ có nguội hơn thêm.

    – “Phở” có thể ăn chung với bạn bè. “Cơm” thì tuyệt đối phải ăn chung với… bà nấu cơm.

   – Lúc ăn phở, có thể dễ dàng yêu cầu thêm tý hành, tý bánh hoặc thêm tý ớt … Còn trong bữa cơm, có gì trên mâm hãy xơi nấy, yêu sách lôi thôi còn bị la rầy, gắt gỏng hoặc  mắng “không ăn thì thôi”.

    – Phở tuy cùng một chỗ nhưng có thể ăn tái, chín, nạm, gân.. tùy thực khách quyết định. Cơm thì khô, ướt, cứng, nhão…lại do “mụ nấu cơm” quyết định tất cả.

      – Nếu ăn phở nhiều tới mức độ trở thành khách quen, khách có thể ăn… nợ. Còn không đưa tiền lương, “bà nấu cơm” sẽ “cúp cơm” ngay.

      – Bỏ tiệm “phở” này, có thể dễ dàng tìm tiệm khác. Còn bỏ “cơm” thì phức tạp, tốn kém vô cùng. ……….

 CÔNG VIỆC HÀNG NGÀY CỦA ĐÀN ÔNG

Buổi sáng dẫn cơm đi ăn phở,

 Buổi trưa dắt phở đi ăn cơm,

Buổi chiều cơm đi đằng cơm, phở đi đằng phở,

Dành thời gian đi nhậu nhẹt với bạn bè,

Buổi tối về nằm ngủ, ôm cơm nhớ phở.

 COI CHỪNG “ƯỚT ÁO” !!!