HỌC SINH LỚP MỘT LÀM VĂN TẢ ĐỘNG VẬT
Đề bài tuần thứ nhất là tả một CON MÈO.
Em học sinh viết gọn lỏn:
“Nhà em có một con mèo”.
Khi trả bài, cô giáo hỏi:
– Sao em không tả rõ hơn?
Học sinh đáp:
– Dạ, vì nhà em tuy có con mèo, nhưng em chưa được thấy.
Cô giáo hỏi tiếp:
– Sao vậy?
Học sinh:
– Em nghe mẹ em nói là ba em có mèo. Ba em ra sức giấu còn mẹ em ra sức tìm nhưng chưa bắt nó về được. Khi nào mẹ em tóm được em sẽ quan sát và mô tả kỹ lưỡng hơn.
Đề bài tuần thứ hai là tả CON CHÓ.
Học sinh nọ lại viết cộc lốc:
“Nhà em có một con chó”.
Cô giáo bảo:
– Em nên tả kỹ hơn!
Học sinh:
– Dạ, con chó còn ở đâu ngoài đường cô ạ.
Sao em biết?
– Em nghe mẹ em cằn nhằn nói với ba em:
“Hôm qua ông đi với con chó nào cả ngày? “. Em hứa với cô là khi nào bắt được nó về nhà , em sẽ quan sát kỹ và sẽ mô tả rõ ràng hơn ạ.
Tuần thứ ba, cô ra đề tả CON KHỈ.
Vẫn em học sinh bữa trước viết, lần này thì dài hơn một ít:
“Nhà em có một con khỉ…….tuy chưa thấy nó nhưng em biết chắc ”
Cô giáo hỏi:
– Vì sao chưa thấy mà em đã chắc chắn là có?
Học sinh:
– Ba em thường nói rất chính xác. Hôm nọ có một cô gái rất trẻ đến ngõ nhà em, ba em chạy vội ra và nói với cô ấy: “Thôi chuồn mau đi kẻo chết bây giờ. Con khỉ nó đang ngồi trong nhà đấy!”